Tờ báo Pháp Luật, trong mặt bằng cạnh tranh của giới báo chí Sài Gòn, cũng nhận được đơn tố cáo Lai em. Hai phóng viên Hoàng Hùng, Nguyễn Đức Hiển đã nhập cuộc. chỊ kiỀu anh tÌm em trai to cao nhÉ hỘi nhÓm gÁi cÔ ĐƠn chỊ gÁi tÌm trai tÂm sỰ kÍn. gÁi mỚi nhẤt; gÁi theo miỀn. gÁi miỀn bẮc; Cô gái 'thích một mình nhưng sợ cô đơn'. Sài Gòn với những buổi chiều mưa vội vã, mưa đến rồi đi nhưng nỗi buồn của những người cô đơn vẫn còn đó. Là độc giả theo dõi mục này đã lâu, biết nhiều anh chị tìm thấy nhau qua những bức thư. Hôm nay em nhờ Hẹn hò Vì yêu chàng trai khuyết tật Lê Văn Thành mà cô gái từng là quản lý một tiệm spa ở Sài Gòn quyết định ra Bắc và nguyện cả đời ở lại Việt Yên, Bắc Giang để chăm sóc anh. Ngọc Hân và anh Lê Văn Thành, 33 tuổi, quen nhau hơn 5 năm trước, khi cùng tham gia một chương trình Chị gái xinh đẹp sài gòn cần tuyển em trai đẹp trai, gym ,cao to, mạnh khỏe để qhtd cho thỏa mãn: Tìm bạn gái - Nam tìm nữ: 88: 1 Tháng hai 2014: trai dâm đà nẵng tìm nữ kín đáo kb zalo 0779428693: Tìm bạn gái - Nam tìm nữ: 0: Chủ nhật lúc 6:17 PM: Mình là trai thẳng muốn tìm cảm Cô gái Sài Gòn đi tải đạn. Chim kêu, chim kêu ven rừng suối gọi ta lên đường nặng trĩu hai vai, hoa mai vàng chen lá ngụy trang. Sương đêm, sương đêm ướt đầm nón vải ta xuyên rừng theo giải phóng quân. Từ ngày đô thị vùng lên, chị em mình đi tải đạn, để các anh đi lOMI8l. Vui lòng đăng nhập trước khi thêm vào playlist! Tải Nhạc 128 Kbps Tải Nhạc 320 Kbps Thêm bài hát vào playlist thành công Thêm bài hát này vào danh sách Playlist Bài hát co gai sai gon di tai dan do ca sĩ Thanh Huyen, Vu Dau nsut thuộc thể loại Cach Mang. Tìm loi bai hat co gai sai gon di tai dan - Thanh Huyen, Vu Dau nsut ngay trên Nhaccuatui. Nghe bài hát Cô Gái Sài Gòn Đi Tải Đạn chất lượng cao 320 kbps lossless miễn phí. Ca khúc Cô Gái Sài Gòn Đi Tải Đạn do ca sĩ Thanh Huyền, Vũ Dậu NSƯT thể hiện, thuộc thể loại Cách Mạng. Các bạn có thể nghe, download tải nhạc bài hát co gai sai gon di tai dan mp3, playlist/album, MV/Video co gai sai gon di tai dan miễn phí tại 1. Chim [Am] kêu, chim kêu ven rừng suối gọi Ta lên [Em] đường nặng trĩu hai [Am] vai Hoa mai [Em] vàng chen lá nguỵ [Am] trang Sương [D] đêm, sương đêm ướt đầm nón [Am] vải Ta xuyên rừng theo giải phóng [Am] quân Từ [C] ngày đô thị vùng [Em] lên Chị em mình đi tải [Am] đạn Để [D]các anh đi [Am] diệt thù ĐK 1 Quả pháo [C] ơi trên đường xa đi có [Am ]mỏi Suốt đêm [D]ngày có đói hay [Am] chăng Đường dài sức nặng càng [C] tăng Cùng [Em] ta mang nặng tình Chiến đấu khó khăn chẳng [Am] rời Chị em [Em] ơi, mỗi trái đạn đây mang tấm lòng ta Cùng các [Am] anh góp lửa diệt [Em] thù Dù bom [D] rơi dù bao bốt [Em] đồn Mong các [Am] anh yên lòng [F] từng trái pháo tới tay [Am] anh Chị em [Em] ta cô gái thành đô đem lứa tuổi xuân Cùng hiến dâng [Am] quyết giải phóng quê [Em] mình Chị em [D] ơi, niềm tin thắng [Em] lợi thôi thúc [Am] ta lên đường [F] Kìa, hoả tuyến đang chờ [Am] ta 2. Hôm [Am] qua, hôm qua chưa hề vác nặng Em chưa [Em] từng vượt suối qua [Am] bưng Em chưa [Em] từng giãi nắng dầm [Am] mưa Hôm [D] nay, hôm nay em là chiến [Am] sĩ Vai dạn dày vững vàng bước [Am] chân Lòng [C] người đang độ mùa [Em] xuân Trào dâng niềm vui đánh [Am] Mỹ Dẫu [D] hiểm nguy em [Am] không nề ĐK 2 Quả pháo [C] ơi sao mà yêu như đứa [Am] trẻ Suốt đêm [D] ngày ta vác trên [Am] vai Đường về đô thị còn [C] xa Ngày [Em] nay đi diệt thù Cứu nước có ta có [Am] mình Chị em [Em] ta cô gái thành đô đem lứa tuổi xuân Cùng hiến [Am] dâng quyết giải phóng quê [Em] mình Chị em [D] ơi, niềm tin thắng [Em] lợi hôi thúc [Am] ta lên đường [F] Kìa, hoả tuyến đang chờ [Am] ta Trang chủ Tin tức Sự cởi mở của con gái Sài Gòn dễ khiến các chàng trai nơi khác nghĩ rằng họ đơn giản, và khá...dễ. Tuy nhiên, con gái nơi này lại là những người đẹp dễ thương nhưng thương không hề dễ! Người ta vẫn thường hay có sự so sánh giữa con gái Hà Nội và con gái Sài Gòn. Vì sao? Là vì con gái cả hai thành phố lớn này đều xinh đẹp, đều duyên dáng và có cái “sang” của những cô gái thành thị, nhưng lại có những nét rất đặc trưng, rất riêng, không lẫn đi đâu được. Sài Gòn là ”miền đất hứa”, dân cư nhiều nơi đổ về nơi này làm ăn, sinh sống. Bởi vậy, vẻ đẹp của các giai nhân trên đất Sài Gòn là nét đẹp tổng hòa của nhiều vùng miền tạo thành, nhưng vẫn có những nét riêng độc đáo. Con gái Sài Gòn không đẹp kiểu dịu dàng, kín đáo như con gái Hà Nội, mà lại đẹp kiểu cá tính và vô cùng phóng khoáng. Sài Gòn từ xưa đã là thành phố được mệnh danh là “hòn ngọc Viễn Đông” vì sự đông đúc, nhộn nhịp và phát triển. Được tiếp cận với nhiều luồng thông tin hiện đại, con gái nơi đây cũng có tư tưởng thoáng hơn rất nhiều. Nhiều người cho rằng con gái Sài Thành đẹp là bởi sự tỏa sáng rạng rỡ bắt nguồn từ nội tại bên trong. Khi mà con gái Việt Nam phần lớn vẫn còn e dè bởi quan niệm Á Đông về phụ nữ, thì nữ giới ở Sài Gòn đã vô cùng tự tin, rất thích thử nghiệm những điều mới mẻ. Các nàng cực kỳ phong cách trên những chiếc xe Vespa Vào những năm 80 – 90 của thế kỷ trước, người ta đã thấy các cô gái Sài Gòn với vẻ ngoài đầy sức sống ngồi trên những chiếc Vespa hay Velo Solex trên đường như một hình ảnh quen thuộc. Còn cánh đàn ông thì chỉ biết mê mẩn ngoái nhìn theo bởi sức hút từ những “cô Ba Sài Gòn” là không hề nhỏ. Những cô gái Sài Gòn cũng tiêu tiền hết sức phóng khoáng, thích những thứ xa hoa và không mấy khi tiết kiệm. Bởi các cô có quan niệm rất hiện đại chúng ta chỉ sống có một cuộc đời, làm gì khiến mình vui là được. Vậy nên các nàng không tiếc tiền “phóng tay” để mua lấy niềm vui cho bản thân. Bởi thế, sáng sáng, người ta vẫn thấy các cô đầu tắt mặt tối đi làm. Đến tối, vẫn là những cô gái chăm chỉ, tảo tần ấy, người ta lại thấy các nàng thay những bộ cánh thời thượng vi vụ dạo phố, mua sắm, hoặc làm tóc, làm móng… Khoảng những năm 60, khi cuộc sống còn khó khăn, nhiều người coi những cô gái Sài Gòn là “dân chơi thứ thiệt” bởi các cô vẫn giữ cho bản thân những thú vui hưởng thụ, giải trí đi trước thời đại. Thích chơi, biết hưởng thụ nhưng phụ nữ Sài Thành cũng vô cùng thích làm ăn kiếm tiền chứ không hề chây lười. Khi làm thì làm hết sức, khi chơi cũng chơi “tới bến” chính là một nét đặc trưng của con gái Sài Gòn nói riêng và người miền Nam nói chung. Tư tưởng phóng khoáng và luôn thích những trải nghiệm mới mẻ nên con gái Sài Gòn cực “nhạy” với những xu hướng thời trang hiện đại. Còn nhớ những chiếc jupe hay mini jupe khiến phụ nữ cả thế giới phát cuồng vào giữa những năm 60, thời điểm đó, các cô nàng sành điệu ở Sài Gòn đã ngay lập tức bắt kịp xu hướng. Thế nhưng không hề bắt chước, chạy đua theo mốt một cách rập khuôn, những người đẹp Sài Gòn luôn tạo nên cá tính riêng trên mỗi bộ trang phục khoác lên mình mỗi khi dạo phố. Dù với trang phục nào, con gái Sài Thành luôn giữ được vẻ thanh lịch Kể cả khi đó là tà áo dài truyền thống thì các nàng vẫn ưa thích sự “tân thời”, phá cách. Theo những lời kể lại, thì dù có vận áo dài hay đồ tây, phụ nữ Sài Gòn cũng đi lại rất nhanh nhẹn, chân bước dài, tay vung nhẹ nhàng, vừa phải. Dáng đi rất nhanh nhưng vẫn giữ được sự thanh thoát, uyển chuyển. Chính vì thế, dù là áo dài truyền thống hay váy đầm Tây phương thì các thiếu nữ Sài Thành vẫn vô cùng đài các, quyến rũ nhưng không kém phần thanh lịch trong cuộc sống đời thường. Sự cởi mở của con gái Sài Gòn dễ khiến các chàng trai nơi khác nghĩ rằng họ đơn giản, dễ dãi. Nhưng con gái nơi này tuy dễ thương nhưng thương không hề dễ! Họ có thể rất vô tư, tự nhiên với tất cả mọi người nhưng không hề suồng sã, vô duyên. Họ cũng dễ nói chuyện, dễ làm quen nhưng cũng không dễ làm thân. Bởi thế họ không hề dễ bị tán đổ như nhiều anh chàng “tưởng bở”. Con gái Sài Gòn hiện đại cũng thừa hưởng những nét cá tính, tự tin Nói đến những giai nhân Sài Gòn không thể không kể tới "cô Ba Trà" Trần Ngọc Trà – người đẹp được mệnh danh là một trong “tứ đại mỹ nhân Sài Gòn” những năm đầu thế kỷ 20. Nhan sắc của bà đã "đốn gục" trái tim không biết bao nhiêu bậc công tử, quan quyền, văn nhân lục tỉnh ở mảnh đất này. Vẻ đẹp của "cô Ba Sài Gòn" được một họa sĩ mô tả “Ngọc Trà là một thiếu nữ đẹp tuyệt trần, đài các như một bà hoàng...” Hay như cánh báo chí hết lời tung hô "Cô ấy đẹp lắm, đẹp đổ quán xiêu đình, đài các như một bà hoàng, quần áo lụa cùng màu, có quàng khăn voan mỏng, ngồi trên xe mui trần lượn trên đường phố Sài Gòn". Nhiều người vẫn còn đồn rằng, nhan sắc của người đẹp đã trở thành niềm mơ ước của những người Sài Gòn một thời. Năm Ngọc Trà 14 tuổi, bà đã khiến nhiều người si mê bởi đôi mắt to đen, làn da mịn màng dù cuộc sống rất vất vả. "Cô Ba Trà" hay còn gọi là "Cô Ba Sài Gòn" là một trong những giai nhân nức tiếng của Sài Thành Bà Trần Ngọc Trà sinh năm 1906, tuổi thơ của bà có nhiều cay đắng với những trận đòn roi không ngớt của mẹ. Nhiều người cho chính những bi thương từ thuở ấu thơ đã góp phần hình thành nên tính cách của người đẹp đất Nam Kỳ sau này coi đời lạnh như băng. Xinh đẹp hiếm có lại thông minh và am hiểu tâm lý đàn ông nên lớn lên, bao quanh bà Trần Ngọc Trà lúc nào cũng có vô số người “xin chết”. Họ sẵn sàng tranh nhau vung tiền qua cửa sổ để "bao" người đẹp. Chính vì thế, bà đã trải qua không biết bao nhiêu mối tình mà bản thân cũng không nhớ hết. Sau vài lần kết hôn và đều tan vỡ, giai nhân Trần Ngọc Trà quyết định chỉ yêu chơi cho đỡ buồn chứ nhất quyết không lấy ai. Cuối cùng, bà qua đời trong nghèo khổ và cô đơn một mình ở gầm cầu thang của một chung cư tại Sài Gòn, với tài sản chỉ là một chiếc ghế da do bố bà để lại từ xưa. Đọc thêm các bài viết về những "Miền gái đẹp" nổi tiếng nhất Việt Nam Nơi con gái thoải mái khoe ngực trần đẹp hoang dã hút hồn đàn ông Sông nước miền Tây Nơi con gái đẹp là niềm tự hào của cha mẹ Ngôi làng mỹ nữ khiến từ đại gia đến Việt kiều cũng phải đổ xô về chọn vợ Bí ẩn dòng suối khiến con gái Thanh Hóa xuống "tắm tiên" là có làn da trắng nõn Cha mẹ của những cô gái miền Tây hết mực cưng chiều con gái. Họ dạy con biết cách gìn giữ nhan sắc và làm sao để ngoại hình trời ban ấy được tỏa sáng... Tin liên quan Tin bài cùng chủ đề Phụ nữ đó đây Thủy Top, Huyền Chip, Michelle Phan, Christine Hà - Những cái tên một thời làm mưa làm gió MXH Michelle Phan, Thủy Top, Huyền Chip, Christine Hà,... đều là những cái tên nổi đình đám vào những năm đầu thập niên trước. Nhưng dần dần, họ đều ít xuất hiện trên các phương tiện truyền... “Cô Sâm ắc quy”-người phụ nữ Hà Thành đặc biệt cả đời chưa một lần tô son, đánh phấn Phụ nữ Tunisia Đổ xô đi vá màng trinh vì sợ không lấy được chồng, hơn 9 triệu một lần Quý cô nhà giàu Trung Quốc chi USD chỉ để học cách ăn chuối sao cho thanh lịch Kỳ quặc tục lệ đuổi phụ nữ ra khỏi nhà khi “đến tháng” ở Nepal Chuyện ngược đời về phụ nữ Mông Cổ Không lấy nổi chồng chỉ vì quá đẹp và thông minh Tin hay đừng bỏ lỡ Loài chim cảnh siêu lạ, biết giữ nhà thay chó khiến dân tình tò mò, người dân nuôi bán 1-1,5 triệu đồng mỗi con Đêm khuya vợ vẫn chưa về, chồng ra tận đường đợi, nào ngờ chứng kiến "kẻ thứ ba" đè lên vợ mình Xuất hiện thiết bị tiết kiệm điện giúp giảm 40% tiền điện Người tiêu dùng ngã ngửa sau khi sử dụng, chuyên gia cảnh báo Con gái Mạnh Trường xuất hiện tại VTV, được khen "mỹ nhân thế hệ mới", 13 tuổi mặc đẹp không bị "ép chín" Nghề lạ ở Việt Nam Bỏ bằng cử nhân về quê trồng loại quả sai trĩu làm thành món đặc sản lạ, 8X thu 200 triệu/năm dễ... Ngành học sắp xuất hiện ở Việt Nam Lương "khủng", rất tiềm năng nhưng chưa được đào tạo rộng rãi Gặp chị lần đầu, ấn tượng với cái đầu trọc bóng được giấu lấp ló dưới vành nón vải rộng. Khách trên xe trung chuyển tuôn xuống được chị chia ra, phân phát hết cho mấy anh đồng nghiệp xe ôm. Ngoắc tôi bằng một ngón tay, chị nói, “em gái để chị chở…”.Chắc là cái nhìn tò mò của tôi làm gáy chị nhột, lúc xe lao đi, chị hỏi, “bộ thấy lạ lắm hả, chị cạo đầu đó, giận thằng chồng mê vợ bé, chị xuống tóc thề đoạn tuyệt”. Bất giác tôi nhìn lên bắp tay chị, sau lớp áo, không biết có xăm mấy chữ xanh lè, “hận kẻ bạc tình”?! Xe bắt đầu rẽ vào con hẻm nhỏ, chị nói, đi tắt cho đi xa thì có thể lấy nhiều tiền hơn, tôi suy luận và hơi ngạc nhiên. Khi đó, Sài Gòn đã không còn điều sửng sốt cho tôi nữa, những băng nhóm, những cuộc chơi, những sang trọng, hào nhoáng, hay cả khi nhìn thấy đụn rơm, mái tranh, bụi đưng, lác, lau lách, hay cái gàu sòng đặt gần khe nước. Những gì trên đời này có thì Sài Gòn có, tôi tin vậy. Nhưng chị, bắt đầu từ cái đầu trọc vì buồn thói đời thay đổi, lại gây một ngạc nhiên mới khi bảo, chị là người Sài Gòn. Bạn bè bám trụ mưu sinh trên mảnh đất này khiến tôi đôi lúc quên Sài Gòn đương nhiên phải có người… Sài có những con hẻm sâu hun hút, ngoằn ngoèo chi chít. Người xa lạ thấy mình bị kẹt trong đám bùng nhùng, và không biết mình đang ở trong mạch máu nào của những con đường có tên trong bản đồ thành phố. Chị thì thuộc lòng, vừa đi vừa kể chuyện chồng lén lấy tiền nhà đi nuôi nhân tình, mà xe cứ thản nhiên ngoặt trái, ngoặt phải, qua những khúc quanh ẹo cả ruột gan. Ánh sáng ở một con đường lớn nào đó òa vào mắt, nhưng chỉ được một lúc, chị lại đưa tôi vào một lối hẹp te, tối và chật đến nỗi đủ cho luồn vào đó chỉ một chiếc xe. Chút xíu sau, con hẻm lại phình to ra, ôm vào lòng nó một buổi chiều nắng xế. Những quán ăn kê ghế sát bên đường, khói từ các chảo chiên xào bốc lên ngùn ngụt. Vài đứa con gái mặc quần lưng trễ, mông dán mấy con bướm đen, ngồi sì sụp với tô bún nóng. Mấy gã bụng phệ chồm hổm vuốt ve những con gà nòi. Có người ngoẹo đầu ngủ say trên cái võng kê trước hiên. Vài đứa trẻ cố len con diều vượt qua cái khe hẹp của mái nhà và những chùm dây điện chằng chịt để cho diều chạm vào bầu trời. Bìm bìm trổ bông trên một tường rào. Chị ngoái đầu nhìn lại cái bờ tường tím ngắt, chép miệng, đẹp quá hen, chừng nào mua được nhà, chị cũng kiếm mấy cây có bông tím về lại chuỗi thêm vào cái xâu tôi đang cầm một hạt ngạc nhiên. Người Sài Gòn lại không có nhà. Giọng chị đanh và chói, như thể chị rít lên chứ không phải đang nói. Chứ làm sao dịu dàng được khi ông chồng lén bán nhà để cuốn tiền theo cô gái nào đó, trong lúc chị đang gặm ổ bánh mì, hay gói xôi bên chiếc xe cà tàng, dáo dác chờ khách ở một ngã tư đường. Dưới cơn nắng như buổi chiều nay hay một cơn mưa dầm tầm tã. Câu chuyện về sự thất vọng con người của chị chấm dứt khi hòa vào dòng xe cộ trên đường Minh Khai, sắp đến chỗ của tôi rồi. Lúc trả tiền lại ngạc nhiên, cũng không nghĩ là có thể gặp chị lần không nghĩ gần một năm sau khi gặp lại, ở cái ngã tư cũ, chị vẫn còn để mode đầu trọc. Chị nuôi hận bằng gì bằng gì mà dai dẳng vậy? Lần này thì không trọc bóng, tóc đã lún phún chút xíu dưới cái nón bảo hiểm. Chị giải thích, “ông chồng bị đụng xe, chị vái cho ổng sống, mới xuống tóc trả lễ”. Chị không nhớ tôi, làm sao nhớ hết hàng ngàn người khách mà chị chở ngày này qua ngày nọ. Câu chuyện của chị được kể lại, như một slideshow, phần hình ảnh cuốn qua những con hẻm chìm trong ánh chạng vạng nhập nhoạng. Nhưng chúng không chút nào hiu hắt, người ta vẫn đông đúc vẫn tràn trong các hẻm nhỏ. Buổi của những quán cơm bình dân mịt mù khói, của những sinh viên, công nhân bụng đói, của những bàn chân mỏi sau một ngày mưu sinh… Tôi biết tới một Sài Gòn khác, qua những con hẻm sống động này, qua người phụ nữ xuôi ngược vì chồng. Chị nói, nhờ cái hồi đi rình bắt ghen mà chị rành rẽ mấy cái ngõ ngách này. Tôi từng nghe chuyện này rồi, chỉ đang chờ đoạn cuối. Dù tôi đoán được, nó giống như mấy tuồng cải lương chiếu trên ti vi, như bài hát “Ru lại câu hò” mà ca sỹ Cẩm Ly ca văng vẳng trong mấy quán café, hết tiền, tàn tạ, anh chồng bội bạc ăn năn quay đầu về bến cũ.“Chắc tại chị rủa sả thằng chả quá chừng mới nông nỗi vậy, nằm bẹp một chỗ…”, chị chép miệng, giọng không chút nào hả hê, chua chát. Nghe man mác, ngậm ngùi, hối lỗi. Chị lại rẽ ngoặt vào con hẻm loang lổ bóng đêm, tôi hỏi, chị có đi hết tất cả các con hẻm trong thành phố này chưa? Chị cười, có cảm giác ở đằng trước chị trợn mắt, “trời, nói giỡn hoài, có đi hết đời cũng chưa chắc giáp…”. Rồi chị kết luận, “Chạy trên đường lớn nhiều khi buồn, thấy mình tội nghiệp lắm, cái gì cũng lớn, cũng giàu mà mình nhỏ xíu và nghèo. Sài Gòn mà không có hẻm hóc thì chán chết, người nghèo không biết chui vào đâu sống, chui vào đâu ăn cơm”.Sài Gòn không có những thân phận, những con người như chị thì cũng chán chết. Tôi nói thiệt. Ấn tượng, đôi khi không phải là tòa nhà cao nhất, rực rỡ nhất, sang trọng nhất Sài Gòn. Đen đúa, thấp nhỏ, ăn mặc tuềnh toàng, và đầu trọc bóng, ăn nói bạt mạng, có khi cũng văng tục chửi thề, chạy xe một tay len lỏi giữa những cái hẻm nghèo, bờ rào bìm bìm giăng, con diều căng qua khung trời hẹp… cũng đâu phải là nỗi nhớ nhỏ không biết giờ tóc đã qua vai?!Nguyễn Ngọc TưĐăng lại từ trang tư liệu của Trần Hữu Dũng trên Tôi lập trang này với mục đích, trước hết, cho tôi thu thập vào một nơi những bài của và về Nguyễn Ngọc Tư rải rác trên web, và sau đó chia sẻ với những bạn thích văn Nguyễn Ngọc Tư như tôi. Tuy nhiên, xin nhắc các bạn là Nguyễn Ngọc Tư, như mọi nhà văn khác, phải mưu sinh. Tôi hi vọng các bạn sẽ tiếp tục mua sách và báo đăng truyện của cô, và cổ động người khác mua. Hãy cùng mong Nguyễn Ngọc Tư có một đời sống an bình, thoải mái, để tiếp tục viết cho chúng ta. THDTìm đọc các tác phẩm của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư tại đây.

chị gái cô đơn sài gòn